Chủ Nhật, 25 tháng 12, 2011

Cổ tích mùa đông...

Mười tám tuổi bằng lăng không còn tím
Đóa tầm xuân thôi biếc cánh tường rêu
Anh gục ngã bên ngôi nhà cổ tích
Đóa xuân hồng ngơ ngác trước bình châu.

Mười tám tuổi thôi em không thể nữa
Trái tim hồng rạo rực một chút thôi
Đôi mắt xanh anh không lời từ tạ
Cánh tay kia ai hững hờ buông rơi.

Cuộc đời dài tuổi trẻ lại chia hai
Con đường xa đôi chân đã mỏi
Anh đứng lại bên dòng sông duyên nợ
Chuyến đò ngang thôi lỡ bước chân về.

Mùa đông quá dài, mùa xuân lại ở xa
Tuyết trắng xóa, trắng hai dòng giọt lệ
Gió mùa đông sẽ thôi cào tim nữa
Tên em thôi vang vọng lúc đêm về...

Em dừng lại anh thôi không bước nữa
Trời già thôi không trêu kẻ đa tình
Thời gian bạc tựa như băng tuyết trắng
Tình yêu em đọng lại trái tim anh.


                                              Sưu tầm

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Xin mời bạn cho một nhận xét để động viên người viết.
(Nhận xét của bạn sẽ được kiểm duyệt trước khi đăng)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang