Thứ Tư, 30 tháng 11, 2011

BAY LÊN NHÀ GIÀN


Khái niệm "bay ra nhà giàn", thì mọi người đã nghe nhiều, sau những chuyến bay của Trung đoàn Không quân Trực thăng 917 (Sư đoàn Không quân 370, Quân chủng Phòng không - Không quân), thường xuyên bay ra các nhà giàn, tiếp tế vũ khí - đồ dùng, thay đổi quân số và thực hiện những nhiệm vụ đặc biệt, đột xuất khác...

Nên đọc và nghe:
>> Mộ gió Kia Hoàng Sa, đây Trường Sa – khúc tráng ca biển đảo Việt Nam

Thế nhưng, rất nhiều người lạ lẫm với chuyện "bay lên nhà giàn" và chuyện này, với lính nhà giàn, các tàu trực - vận tải tiếp tế thì lại quá bình thường.


Đơn giản thôi: Mỗi lần tàu ra với nhà giàn, gặp lúc sóng to gió lớn, xuồng chuyển tải không thể cập vào, bộ đội trên nhà giàn phải dùng dây thả xuống biển, để anh em thủy thủ trên xuồng buộc hàng, người cho anh em phía trên gò lưng, cùng dô tá dô tà kéo lên.
Với mình, cảm giác được buộc dây ngang bụng, cheo leo được kéo lên nhà giàn cao vút, phía dưới biển gầm gào dựng sóng, xuồng chuyển tải bé bằng lá tre, chao đảo rung lắc, rất nguy hiểm nhưng cũng rất đỗi thiêng liêng. Bởi đơn giản, lên đến khung thép trần xù xì muối mặn đó, là đặt chân lên Tổ quốc; ghì chặt tay nhau, nhìn môi cười mặn chát, là rưng rưng đồng đội mình, bỏ mọi thứ sau lưng, để ra với sóng gió, bão dông, bảo vệ từng tấc sóng - thước nước thấm đẫm tình Quốc gia - dân tộc. Và tụi mình, cũng như anh em khác, gọi đó là... bay lên nhà giàn.
Cứ nghĩ bay lên là nguy hiểm, nhưng với lính nhà giàn, có người - hàng lên, còn hạnh phúc và quý giá vạn lần, khi trong điều kiện sóng quá to, tàu xuồng không vào nổi, phải lồng lộn lượn vòng ngoài và nói chuyện với nhau qua bộ đàm. Hàng hóa gửi vào, rút cục phải bọc mấy lần nilong chuyên dụng, buộc dây cho anh em kéo lên từ mặt biển ướt lướt thướt. Lúc ấy, nhìn qua ống nhòm, thấy lính nhà giàn, hào phóng diện quân phục, nhưng ai cũng rối rít chạy đi chạy lại trong cái khuôn sắt nhỏ hẹp, làm mọi cách để đón đồng đội và khi đã chịu thua sóng gió, cả khung quân số nhà giàn xếp hàng nơi cao nhất, đau đáu nhìn ra tàu, môi mấp máy gọi, nước mắt chảy tràn trên má, thương đến rưng rưng... 

Câu chuyện "bay lên nhà giàn" này, được kể lại bằng hình ảnh do một sĩ quan Vùng II, Hải quân ghi lại mới đây, trong chuyến công tác ra với nhà giàn DK1.
Đã thấy nhà giàn, ở phía xa xa

Vững chãi trên thềm lục địa



Sóng to nên phải lượn vòng





Chuẩn bị chuyển hàng lên cho bộ đội

Quăng dây từ trên xuống


Thử xem độ chắc chắn


Xung phong bay lên trước


Cập bến thành công


Luồn 1 đầu dây qua chân, làm bảo hiểm kẻo tuột tay, ngã xuống biển ngay


Bắt đầu... kéo!


Trước nguy hiểm, vẫn không quên tạo dáng làm duyên


Đống thừng này, hơi bị... to


Chuyển xong rồi, ra đứng ngoài trực thôi




Đến lượt xuồng chuyển tải tác nghiệp, bởi sóng bắt đầu mạnh hơn


Ăn mặc đơn giản thôi, quan trọng nhất là phải khoác áo phao


Chuyển hàng lên, các đồng chí nhá!


Buộc chặt vào, kẻo rơi thì phí lắm


Buộc xong rồi đấy


Đây là tốp kéo, đang hì hục gò lưng...


Ròng rọc và găng tay, 2 thứ quân dụng không thể thiếu, trên mỗi nhà giàn




Kéo nào


Cả biên đội tàu, lại di chuyển đến nhà giàn khác


Nhà này đang được xây dựng lại


Đoàn công tác xuống xuồng chuyển tải, lên nhà giàn làm việc với bộ đội


Lạch tạch chạy vào


giờ phút phiêu nhất: Bay lên nhà giàn


Bay bổng giữa lưng trời


Loại hình vận chuyển mới, sĩ quan Không quân cũng... chịu


Ngồi đúng tư thế, Thủ trưởng nhé!


Bay lên nào, em bay lên nào






Đây là Hải quân bay


May quá! Đã đến nơi


Đỡ đần đón khách






Suýt cụng đầu




Cuối cùng cũng lên hết


Làm việc xong rồi, lại hạ xuống biển, trúng xuồng, về tàu


Chào nhé! Nhà giàn!..

Nguồn MAITHANHHAIBLOG

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Xin mời bạn cho một nhận xét để động viên người viết.
(Nhận xét của bạn sẽ được kiểm duyệt trước khi đăng)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang