Thứ Ba, 24 tháng 7, 2012

Ba thất bại lớn của Trung Quốc nếu dùng vũ lực tại Biển Đông

Theo GS. Quân Phương Bình, cái mất lớn nhất là cộng đồng quốc tế không còn ai tin Trung Quốc.
Xem thêm:
>> Biển Đông: Trò vu cáo hèn hạ, bỉ ổi của "giới diều hâu Trung Quốc"
LTS: Với những lập luận sắc bén thể hiện sự am hiểu sâu sắc về đất nước Trung Quốc, GS. Quân Phương Bình đã chỉ ra những thất bại lớn đối với Trung Quốc khi "giới diều hâu" của nước này luôn lớn tiếng tuyên bố sẽ dùng vũ lực tại Biển Đông.

Sau đây, chúng tôi trân trọng gửi tiếp tới độc giả bài viết của GS. Quân Phương Bình - một học giả gốc Việt tại Pháp từng nhiều năm giảng dạy môn Lịch sử Phương Đông tại Đại học Paris 6 (Pháp) mang tựa đề: "GIỚI DIỀU HÂU TRUNG QUỐC MUỐN GÌ?"


Mất nhiều hơn được
"Với bút danh “một thượng tá”, một bài viết vu cáo Việt Nam một cách vô liêm sỉ: “Quân đội Việt Nam lại càng lớn tiếng quyết chiến một trận với Trung Quốc bằng mọi giá” và “Việt Nam đã kêu gào “một cuộc chơi” với Trung Quốc, lại còn ba hoa “lục quân Việt Nam có thể đánh tới tận Bắc Kinh”, và “ai trên thế giới cũng đều biết nước có ảnh hưởng lớn nhất đối với chủ quyền của Trung Quốc, chiếm nhiều đảo nhất, có dã tâm lớn nhất đối với Trung Quốc ở Nam Hải chính là Việt Nam”.

“Việt Nam kêu gọi đánh Trung Quốc” và “có thể đánh tới tận Bắc Kinh”? 

Ở Việt Nam, chỉ những người bị tâm thần hoang tưởng mới có suy nghĩ đó, tất cả mọi người Việt Nam không ai suy nghĩ thế, chúng tôi muốn giao hảo với hơn 1,3 tỷ người dân Trung Quốc thân thiện. Đây là một sự vu cáo hèn hạ, bỉ ổi, và trên hành tinh này sẽ không có ai hèn hạ, bỉ ổi bằng vị “thượng tá” kia!


“Thượng tá” kêu gào “trước mắt cần đặt trọng tâm đấu tranh vào nước chiếm nhiều đảo của Trung Quốc nhất, dã tâm lớn nhất” (chỉ Việt Nam), “Trung Quốc cần phải coi Việt Nam là đối tượng đấu tranh chủ yếu ở Nam Hải”, “Việt Nam là kẻ thù chính đầu tiên đối với Trung Quốc và ở Nam Hải”… Ông ta hiến kế “Chỉ có kiên quyết đánh mạnh Việt Nam thì chủ quyền Nam Hải mới thu về được, mới có được vốn liếng để đàm phán ngoại giao” và “đánh Việt Nam phá bế tắc ở Nam Hải là sách lược đấu tranh đúng đắn hiện nay đối với Trung Quốc!...

Xin hỏi ông “thượng tá”: Nếu lãnh đạo Trung Quốc theo lời khuyên của ông, dùng vũ lực thì cái gì sẽ xảy ra, lợi và hại đối với Trung Quốc sẽ thế nào?
Chắc ông và những người cùng quan điểm với ông ở Trung Quốc cũng đã nhẩm tính hơn thiệt và có lẽ theo ông thắng lợi sẽ là 100 và thiệt hại chỉ 1 – 2! Tôi xin đưa ra một cách tính khác.
Trung Quốc mất gì? Xin nói nhỏ với những kẻ diều hâu ở Trung Quốc:
Một là, cái mất lớn nhất là cộng đồng quốc tế không còn ai tin Trung Quốc. Gần 10 năm nay, lãnh đạo Trung Quốc đã tuyên bố với thiên hạ là Trung Quốc trỗi dậy hoà bình và Trung Quốc phát triển hoà bình. Theo đó, các chính khách, học giả Trung Quốc đã và đang tận dụng mọi cơ hội để quảng bá ra năm châu bốn biển là Trung Quốc phát triển hoà bình và sự phát triển của Trung Quốc không đe doạ ai mà chỉ mang lại cơ hội phát triển cho các nước, nhất là các nước trong khu vực, các bạn bè, láng giềng.
Hơn nữa, Trung Quốc là Uỷ viên Thường trực của Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc, là người đề xướng 5 nguyên tắc chung sống hoà bình, là một bên ký “Tuyên bố về ứng xử của các bên ở Biển Nam Trung Hoa (DOC – 2002) và tham gia Công ước Liên Hợp Quốc về Luật biển 1982 (UNCLOS).
Đối với Việt Nam, nhiều lần lãnh đạo cao nhất của Đảng, Nhà nước Trung Quốc đã ký cam kết xây dựng quan hệ Trung - Việt theo phương châm “Láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai” và hai bên là láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt của nhau. Nếu không bị bệnh tâm thần hoang tưởng thì chắc chắn ông “thượng tá” và những người cùng quan điểm với ông sẽ không quên những điều nói trên.
Nếu Trung Quốc dùng vũ lực đánh chiếm các đảo của Việt Nam thì không chỉ thế giới không còn ai tin lãnh đạo Trung Quốc và cộng đồng quốc tế sẽ cho rằng mọi lời nói của Bắc Kinh chỉ là dối trá, bịp bợm! Và chắc chắn Nhật Bản, Hàn Quốc, các nước ASEAN, Ấn Độ, Oxtrâylia, Niu Dilân, kể cả các nước Trung Á, Nam Á sẽ thắt chặt hơn quan hệ với Mỹ. Khi các nước này đã lựa chọn Mỹ làm người bảo trợ thì tổn thất mà Trung Quốc phải hứng chịu sẽ lớn gấp triệu lần so với việc chiếm mấy hòn đảo ở Biển Đông. 
Hai là, có thể Trung Quốc sẽ chiếm được các đảo, nhưng liệu có thể khống chế được Biển Đông? Hoa Kỳ, Nhật Bản và cộng đồng quốc tế sẽ đủ sức mạnh để ngăn cản Trung Quốc làm điều phi lý, phi pháp đó, vì Biển Đông không phải là “ao nhà” của Trung Quốc!
Ba là, mối quan hệ của Trung Quốc với phần còn lại của thế giới cũng không phải như ông “thượng tá” và những kẻ diều hâu nóng đầu tính toán. Chớ vội nghĩ là Trung Quốc sẽ cứu thế giới. Không có đâu! 

Trung Quốc cần thế giới nhiều hơn
Trong mối quan hệ giữa Trung Quốc và phần còn lại của thế giới, thế giới cần Trung Quốc 1, còn Trung Quốc cần thế giới 10; không có Trung Quốc thì thế giới vẫn phát triển, nếu không có sự hỗ trợ của thế giới thì mộng bá vương của Trung Quốc sẽ tan như bọt xà phòng! 

Sơ bộ, 3 cái thua thiệt, thực chất là thất bại to lớn mà Trung Quốc phải hứng chịu nếu dùng vũ lực để chiếm đoạt các đảo. Đây là những thất bại to lớn và để lại hậu quả hết sức nặng nề không chỉ trước mắt mà còn lâu dài. Trong đó, sự mất lòng tin của cộng đồng quốc tế đối với Trung Quốc là to lớn và nghiêm trọng nhất, và quan trọng hơn là nó sẽ phá huỷ mọi cơ hội để Trung Quốc phát triển nhanh trong 20 – 30 năm tới. 

Chả nhẽ “thượng tá” và những kẻ cuồng chiến không biết một câu tục ngữ Trung Quốc: “Chẳng thà mất lòng một trăm lần từ chối còn hơn một lần không giữ lời hứa”?! 

Tôi tin rằng những người lãnh đạo Trung Quốc hiện nay và thế hệ sau Đại hội XVIII (Đảng Cộng sản Trung Quốc) tài giỏi hơn tôi trong việc tính toán hơn thiệt do việc dùng vũ lực giải quyết tranh chấp trên Biển Đông. Những người có quyền đưa ra quyết sách ở Trung Nam Hải chắc chắn tỉnh táo, sáng suốt hơn các quân sư quạt mo như “thượng tá” và những kẻ nóng đầu, cuồng chiến ở Trung Quốc.

Tuyệt đại đa số nhân dân Trung Quốc, trong đó có nhiều nhà khoa học chân chính, yêu chuộng hoà bình và muốn ổn định, muốn bang giao hòa hiếu với bạn bè xa gần, nhất là với các nước láng giềng để phát triển kinh tế, chấn hưng đất nước.
Đại đa số tướng lĩnh, sĩ quan quân giải phóng nhân dân Trung Quốc cũng không muốn gây sự với các nước láng giềng; là quân đội nhân dân nên họ không muốn làm trái ý nhân dân. Tháng 10.2010, Thủ tướng Trung Quốc Ôn Gia Bảo đã có điện gửi cho những người đồng cấp các nước ASEAN với tái cam kết: Trung Quốc muốn tạo dựng “một vùng biển hoà bình và hợp tác”.
Từ 21 – 23.12.2010 tại Côn Minh, Trung Quốc và các nước ASEAN đã có phiên họp vòng 5 Nhóm công tác liên hợp về thực hiện “Tuyên bố về cách ứng xử của các bên tại Biển Đông” (DOC). Trước và sau cuộc họp này, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc Khương Du đã công khai tuyên bố: Trung Quốc luôn coi trọng cao độ và thực hiện nghiêm túc DOC, nhằm tăng cường lòng tin chính trị, thúc đẩy hợp tác ở Biển Đông, tạo điều kiện có lợi cho giải quyết tranh chấp, cùng nhau gìn giữ hoà bình và ổn định ở Biển Đông.
Với tuyên bố chung Trung - Việt tháng 11.2011, Tổng bí thư Chủ tịch nước CHND Trung Hoa Hồ Cẩm Đào đã cam kết với nhân dân Trung Quốc, nhân dân Việt Nam và cộng đồng quốc tế là: Trung Quốc sẽ củng cố quan hệ với Việt Nam vì lợi ích của nhân dân hai nước, vì hoà bình, ổn định, hợp tác và phát triển ở khu vực.
Những người quyết định quyết sách quốc gia ở Trung Nam Hải cũng nhìn rõ 15 – 20 năm nữa là cơ hội lớn mà Trung Quốc cần phải và có thể tận dụng để đưa Trung Quốc sang một giai đoạn phát triển mới có sức mạnh tổng hợp quốc gia “bằng vai phải lứa” với siêu cường Mỹ. Lời hứa của người đứng đầu quốc gia là cực kỳ quan trọng và họ sẽ không nuốt lời hứa của mình đối với cộng đồng quốc tế và nhân dân Việt Nam bằng việc dùng vũ lực. 

Con đường tạo ra sức mạnh dân tộc
Đối với Việt Nam, lịch sử đã mách bảo: Khi trên dưới đồng lòng sẽ tạo ra sức mạnh to lớn để đương đầu và vượt qua mọi thử thách. Lúc này dân tộc Việt Nam đang phải đương đầu với nhiều thách thức to lớn từ bên trong và từ bên ngoài. Muốn đương đầu và vượt qua thách thức từ bên ngoài thì trước hết phải vượt qua thách thức bên trong.

Đó là điều kiện tiên quyết. Không có phép mầu nào vượt qua thách thức bên trong để tạo ra trên dưới đồng lòng. Mọi quan chức, công chức, trước hết là những người có trọng trách với đất nước, phải thực hiện tốt những điều đã nói, đã hứa: “Trong tư tưởng cũng như trong hành động, phải triệt để chống tham nhũng, chống đặc quyền, đặc lợi. 
Với lương tâm của người Cộng sản, mỗi cán bộ, Đảng viên hãy nghiêm khắc xem xét mình đã sống lành mạnh, sống bằng lao động của mình hay chưa?... cán bộ lãnh đạo phải gương mẫu hơn trong lối sống. Người có chức vụ càng cao thì yêu cầu về sự gương mẫu càng lớn. Không ai có quyền tự ban phát cho mình những đặc quyền, đặc lợi”.

Đó là con đường làm cho trên dưới đồng lòng tạo ra sức mạnh to lớn của dân tộc vượt qua mọi thử thách to lớn từ bên ngoài, bảo vệ độc lập, chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc.

                                                                                                                       Paris, Hè 201
Nguồn Giaoduc.net.vn

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Xin mời bạn cho một nhận xét để động viên người viết.
(Nhận xét của bạn sẽ được kiểm duyệt trước khi đăng)

Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang