Thứ Hai, 24 tháng 6, 2013

TÀU NGẦM KILO CỦA HẢI QUÂN VIỆT NAM TRONG HẢI CHIẾN DU KÍCH HIỆN ĐẠI

(Phần 1)
Không ai, từ một vị thống soái cho đến anh binh nhì thích thú khi bảo vệ Tổ quốc bằng chiến tranh du kích. Bởi lẽ kiểu chiến tranh này chỉ thắng khi có một bản lĩnh, trí tuệ cao, người lính phải gan dạ, không sợ hiểm nguy, sẵn sàng chấp nhận hy sinh, mất mát. Nhưng khi giặc ngoại xâm luôn có lực lượng đông, mạnh hơn nhiều lần thì Việt Nam chẳng còn sự lựa chọn nào khác.

Hải chiến du kích trong hải chiến hiện đại.
Chiến tranh du kích là một cuộc chiến tranh không cân xứng của những nước có địa hình rừng núi, sông ngòi hiểm trở nhưng tiềm lực quân sự yếu (bị xâm lược) vũ khí thô sơ đối đầu với một nước có đội quân hùng hậu, trang bị vũ khí hiện đại (đi xâm lược). 
Chiến tranh du kích tạo ra một lối đánh riêng, đặc trưng, đó là lối đánh du kích. Lối đánh du kích là dùng lực lượng nhỏ lẻ tấn công vào nơi hiểm yếu của địch chủ yếu 2 hình thức: Tập kích và phục kích theo phương châm đánh nhanh, rút nhanh. 
Chiến tranh du kích do đó, không có các trận đánh lớn mang tính tiêu diệt mà chủ yếu chỉ làm cho quân địch hoang mang, mất ăn mất ngủ, gây thiệt hại về người và của, làm cho địch chán nản, chiến tranh kéo dài không có lợi cho kẻ địch, trong khi ta càng đánh phải càng mạnh. 
Chiến tranh du kích ngày nay khác xa rất nhiều ngày xưa, là sự kết hợp nhuần nhuyễn của vũ khí hiện đại công nghệ cao vào lối đánh du kích trong một trận hoặc trong một chiến dịch hợp đồng các lực lượng. 
Việt Nam được coi như là một bậc thầy về tổ chức kiểu chiến tranh này và ngày nay, nó là đặc sản quý báu của nghệ thuật quân sự bảo vệ Tổ quốc.
Tuy nhiên, “đặc sản” quý báu này có được từ cuộc chiến trên bộ thì liệu có thể áp dụng được cho cuộc chiến xảy ra trên không và trên biển, dưới lòng biển hay không? Tức là có tồn tại “không chiến du kích” và “hải chiến du kích” hay không?
Rõ ràng là đã xảy ra một lối đánh du kích trên không (không chiến du kích) của Không quân Việt Nam đối đầu với Không quân Mỹ hết sức gay cấn, oai hùng, đầy mưu trí, sáng tạo của chỉ những “con én bạc” so với “bầy quạ” mà lịch sử chiến tranh đã ghi nhận. 
Vậy, nói gọn lại, Hải quân Việt Nam, lực lượng nòng cốt bảo vệ chủ quyền Biển Việt Nam, thì khi chiến tranh trên biển xảy ra liệu có thể thực hiện lối đánh du kích trên biển (hải chiến du kích) hay không? Và như thế nào?...
Chúng ta luôn nhớ rằng, khi đối đầu với quân xâm lược, thời nay, có thể chúng ta có nhiều loại vũ khí phương tiện ngang bằng với địch về chất lượng, nhưng về số lượng, quy mô thì bất luận thời nào chúng ta cũng đều thua thiệt. Do đó về đại thể, Việt Nam luôn luôn tiến hành chiến tranh chông xâm lược trong một tình thế bất lợi, đó là phải luôn luôn “lấy ít đánh nhiều, lấy nhỏ đánh lớn”. 
Hải quân Việt Nam dù được hiện đại hóa đã vững mạnh, tinh nhuệ, thiện chiến, dù đã có thêm lực lượng tác chiến ngầm cũng không ngoại lệ, nghĩa là về so sánh lực lượng vẫn phải “lấy nhỏ đánh lớn, lấy ít đánh nhiều”. Cho nên, hải chiến du kích không những tồn tại mà còn phải được xây dựng, phát triển lên một tầm cao mới, phù hợp với vũ khí trang bị hiện có, theo phương châm: “Bí mật, bất ngờ, cơ động nhanh, tấn công nhiều hướng, nhiều chiều vào nơi hiểm yếu, tử huyệt của địch bằng nhiều lực lượng với trang bị vũ khí nhỏ gọn, hiện đại và uy lực mạnh, làm cho quân dịch thiệt hại nặng, mất sức chiến đấu, hoang mang suy sụp ý chí, hỗ trợ và tạo điều kiện cho những trận tấn công tiêu diệt lớn kết thúc chiến tranh”.
Như vậy có thể nói, là một nước nhỏ, Việt Nam không bao giờ xâm lược mà chỉ chuẩn bị lực lượng đủ để tự vệ, bảo vệ chủ quyền. Vì thế trong bất cứ cuộc tấn công nào của kẻ địch, Việt Nam cũng đều phải “lấy ít đánh nhiều” cho nên, ngoài việc xây dựng lực lượng và lối đánh đáp ứng nhu cầu của chiến tranh hiện đại, tất yếu phải tiến hành một cuộc chiến tranh du kích nói chung bao gồm trên không, trên biển, trong lòng biển nói riêng…Đó chính là nghệ thuật quân sự Việt Nam đối đầu với quân xâm lược hùng mạnh để buộc chúng phải sa lầy dẫn đến thất bại hoàn toàn.
Hải chiến du kích kiểu Việt Nam như thế nào?
Quả thật có rất nhiều người quan tâm đã tỏ ra băn khoăn liệu không biết trên biển nó trống trải, không rừng, không núi như vậy làm sao mà đánh du kích hoặc lo ngại, bi quan, khi sử dụng chiến thuật “hit and run” mà báo chí nước ngoài phân tích đề cập…
Trước hết, hải chiến du kích của Việt Nam không đơn giản như cách gọi của chuyên gia quân sự nước ngoài là kiểu đánh “hit and run” (đánh và chạy).
Hải chiến du kích của Việt Nam, về “phần mềm”, luôn được triển khai tiến hành trong một thế trận chiến tranh nhân dân phòng thủ BVTQ liên hoàn, nhiều tầng, nhiều lớp, có chiều rộng lẫn chiều sâu và được phối hợp bởi nhiều lực lượng. Đó là cơ sở, là căn cứ, là điều kiện cần và đủ cho hình thức tác chiến tập kích và phục kích.
Về “phần cứng” (địa hình, địa lý), có thể nói Trường Sa là mục tiêu bảo vệ xa đất liền nhất, tuy thế nhưng hoàn toàn nằm trong tầm tác chiến của nhiều loại vũ khí trang bị của ta. Trong khi đó với địch thì rất xa, đường hành quân, hướng tấn công của địch buộc phải gần với đất liền và hơn 3000 hòn đảo lớn nhỏ gần bờ của Việt Nam. 
Địa lợi này, ngay cả lối đánh du kích truyền thống vẫn triển khai tốt, kết hợp với “phần mềm”, chắc chắn việc tổ chức thực hiện hải chiến du kích sẽ nhàn hơn, thuận lợi hơn rất nhiều so với “không chiến du kích”.
Tổ chức lối đánh du kích trên không khó khăn gấp bội, nhưng không quân Việt Nam trong chiến tranh vẫn tổ chức những trận phục kích để đời cho không quân Mỹ. Nhiều người ngạc nhiên lắm, nhưng, phục kích ở đâu đã không còn quan trọng, điều quan trọng mang tính quyết định là phục kích như thế nào.
Đã qua rồi thời kỳ các tàu phóng lôi nhỏ từ căn cứ lao ra dưới làn hỏa lực của địch, bất chấp hiểm nguy như trận đánh đuổi tàu Ma đốc của Mỹ. Đã qua rồi tàu phóng lôi, tên lửa của Hải quân Việt Nam chỉ có cách đánh hiệu quả duy nhất là đánh gần…và “hit and run”. Ngày nay hải chiến du kích của Việt Nam đã mang một hình thái, sắc thái mới.
Sự xuất hiện những con tàu ngầm KILO được mệnh danh là “lỗ đen” trong hải quân Việt Nam như là một cuộc cách mạng nâng cấp “phần mềm”, “phần cứng” của hải chiến du kích kiểu Việt Nam.
Vậy, tàu ngầm KILO Việt Nam có vai trò như thế nào trong “sơ đồ chiến thuật” hải chiến du kích của Hải quân Việt Nam?

Lê Ngọc Thống

ĐỪNG ĐÁNH GIÁ THẤP VIỆT NAM

Chưa có những cuộc duyệt binh hoành tráng với hàng không mẫu hạm, tên lửa đạn đạo hay máy bay không người lái thế hệ mới nhất, nhưng Việt Nam luôn là một ẩn số về tiềm lực quân sự.
Người Israel bất ngờ với các kỹ sư Việt Nam
Hệ thống quản lý vùng trời VQ2 đã được Viettel nghiên cứu thử nghiệm thành công là một bước tiến lớn trong lĩnh vực công nghệ an ninh quốc phòng. 
Không chỉ là ẩn số từ quá khứ hào hùng ngày trước, mà còn vì sự nể trọng của những tập đoàn khí tài quân sự lớn của thế giới khi chứng kiến khả năng tự phát triển công nghệ mạnh mẽ trong lĩnh vực an ninh quốc phòng của Việt Nam, mà tập đoàn Viettel là một điển hình.
Từ sự bất ngờ của người Do Thái…

Cách đây hơn 10 năm, hệ thống thông tin quản lý vùng trời quốc gia (gọi tắt là VQ9801) đã được thiết lập. Hệ thống có nhiệm vụ xử lý, cung cấp thông tin cho các cấp lãnh đạo của lực lượng Phòng Không- Không quân nói riêng và Quân đội nói chung về mọi tình huống diễn ra trên không, nhằm đảm bảo cho việc ra quyết định một cách chính xác và hiệu quả. Hệ thống do các đối tác nước ngoài cung cấp toàn bộ phần cứng, phần mềm và đào tạo nhân lực. Trải qua hơn 10 năm khai thác, hệ thống đã hết thời hạn sử dụng và bộc lộ một số hạn chế khó khắc phục.
Trước tình hình đó, tháng 4/2012, Bộ Quốc phòng đã chính thức giao cho Tập đoàn Viettel- trực tiếp là Viện Nghiên cứu Phát triển Viettel (Viện CNPT Viettel) nghiên cứu chế tạo hệ thống duy trì và sẵn sàng thay thế cho hệ thống VQ9801, làm tiền đề cho chiến lược xây dựng hệ thống quản lý vùng trời hiện đại thế hệ thứ 2- VQ2. Cũng giống như hơn 10 năm trước khi giao cho đơn vị này thiết kế thi công đường trục cáp quang quân sự 1A, yêu cầu kiên quyết được đặt ra là phải làm chủ hoàn toàn, tức là không được phép có sự tham gia trực tiếp của nước ngoài…
Những người Do Thái, vốn được xem là vượt trội về chỉ số thông minh, nắm trong tay các công nghệ quân sự tiên tiến và mang đi bán khắp thế giới. Biết Viettel đang được giao nhiệm vụ này, họ đã đến để chào hàng chuyển giao công nghệ. Công nghệ Israel được xác nhận là tốt và phù hợp, nhưng cũng vì điều này mà giá thành đội lên rất rất cao. Điều Viettel yêu cầu là phải làm chủ hoàn toàn công nghệ này sau khi được chuyển giao.
Hàng loạt giải pháp được đưa ra một cách linh động và thực tiễn nhưng phản hồi của những nhà kinh doanh tài ba Israel vẫn luôn là giá cả. 100 triệu USD không phải là số tiền quá lớn cho đầu tư quân sự, nhưng cũng là nguồn kinh phí không nhỏ so với bình diện GDP của quốc gia. Cái giá đó không được chấp nhận và những người Do Thái chia tay trong sự tự tin với lời hẹn quay lại trong thời gian không xa. Còn những kỹ sư trẻ mới ngoài 30 tuổi của Viện NCPT Viettel bắt tay ngay vào công việc.
3 tháng sau, họ quay lại và thật sử sửng sốt. Không có một lời khen ngợi chính thức nào được đưa ra, không có lời bình luận nào về những bước đi mà Viettel có trong thời gian ngắn ngủi đó, chỉ có đề nghị giảm giá của người Do Thái là nói lên tất cả: “Chúng tôi đồng ý giảm xuống còn 60 triệu USD”.
Hiểu rằng mình đang đi đúng hướng, những kỹ sư Viettel lại bắt tay tạm biệt những người đi chào hàng. Hàng ngàn giờ làm việc lại diễn ra một cách âm thầm, và dự án “VQ made in Viettel” tiếp tục đi sâu, đi xa hơn để tiếp cận gần nhất với tất cả các yêu cầu khắt khe của thế giới công nghệ quân sự hiện nay.
3 tháng nữa trôi qua và những người Israel trở lại, vẫn với niềm tin sẽ bán được hàng. Nhóm nghiên cứu lại đưa ra những kết quả mới, dẫu chưa phải là tất cả những gì đã thực hiện được, tiếp tục làm đối tác lặng im. Cuối cùng, họ phá vỡ tiền lệ kinh doanh của mình khi đề nghị một mức giá mới: 20 triệu USD. Nhưng hình như đã quá muộn rồi. Những người lính kỹ sư trẻ của Viettel biết rằng họ đã gần đi tới đích.
….Đến một con đường mới
Còn đến bây giờ, chỉ sau 1 năm 3 tháng chính thức nhận nhiệm vụ, sản phẩm Hệ thống quản lý vùng trời quốc gia VQ1 đã đi vào những khâu hoàn thiện cuối cùng và sẵn sàng thay thế cho VQ9801 đã lỗi thời. 1 năm 3 tháng là nhanh hay chậm? Câu trả lời năm ở hơn 10 năm trước, hệ thông VQ9801 đã phải mất tới 5 năm mới chính thức đi vào hoạt động kể từ khi đặt đề bài với các đối tác nước ngoài. Đến khi đi vào vận hành, bất kể một thay đổi nào trên hệ thống ấy cũng phải có sự tham gia của đối tác đã cung cấp và phải mất ít nhất 14 tháng mới có thể đáp ứng được.
Một lãnh đạo của Quân chủng Phòng không Không quân còn tiết lộ, hệ thống do Viettel nghiên cứu sản xuất đã đáp ứng được tất cả các tính năng và yêu cầu tương đương với hệ thống VQ9801 đã có. Hơn thế nữa, sản phẩm đã được bổ sung một số thuật toán mới, làm tăng hiệu năng của hệ thống, đưa ra một số tính năng ưu việt mà hệ thống cũ chưa có, nâng cao khả năng quản lý và hỗ trợ tác chiến Đúng theo yêu cầu của lãnh đạo Quân đội, của chính các lãnh đạo Viettel, tất cả đã được làm chủ hoàn toàn mà không hề có bàn tay của bất cứ một chuyên gia, đối tác nước ngoài nào.
Nói đến sản xuất và cung cấp thiết bị quân sự, trên thế giới người ta nghĩ ngay đến các tổ hợp công nghiệp quốc phòng hùng hậu của các nước lớn như Mỹ, Nga và một số nước thuộc Liên Xô (cũ), một số nước châu Âu như Anh, Pháp, Đức, Thụy Điển, Ixraen…. Tức là những nước có nền kinh tế, khoa học kỹ thuật phát triển nhất thế giời. Câu chuyện về dự án VQ cũng như hàng hoạt các dự án nghiên cứu sản xuất thiết bị quân sự của Viettel như máy bay không người lái, rada, các thiết bị thông tin quân sự…vẫn nhiều thông tin chưa được công bố. Nhưng một vài thông tin được hé lộ cũng đã minh chứng rõ ràng cho tiềm lực tự phát triển, tự hoàn thiện và tự hiện đại hóa trang thiết bị quân sự của Việt Nam.
Từ một quốc gia hoàn toàn phụ thuộc hoàn toàn vào nước ngoài, Viettel đã trực tiếp đưa Việt Nam đứng vào danh sách một số rất ít các quốc gia có thể tự sản xuất được trang thiết bị quân sự công nghệ cao. Tiết kiệm tối đa cho ngân sách (có chuyên gia đã tính toán riêng khả năng tiết kiệm cho nhu cầu hiện đại hóa toàn bộ hệ thống rada của lực lượng Phòng không- Không quân lên tới hàng tỷ đô la), làm chủ được các yêu cầu tùy biến theo thực tế sử dụng, rút ngắn thời gian và gia tăng cơ hội hiện đại hóa quân đội, và đặc biệt là đảm bảo an ninh anh toàn nhờ loại trừ nguy cơ bị can thiệp từ bên ngoài trong mọi tình huống… Đó là những lợi ích chiến lược của khả năng làm chủ công nghệ quân sự. Và nữa, còn mở ra con đường hình thành nền công nghiệp quốc phòng công nghệ cao trong một tương lai không hề xa. Báo TPO

Lê Ngọc Thống

Tập kích – đòn sở trường của Hải quân Việt Nam

Thật ra không có gì là bí mật bởi lẽ với một địa-quân sự như vậy thì bất kỳ quốc gia nào cũng đều phải tổ chức thực hiện cách đánh này. Đó là: Dùng lực lượng nhỏ, cơ động nhanh, hợp đồng chặt chẽ, bất ngờ tập kích vào đội hình  hoặc vào tử huyệt “bất khả kháng” của địch… Ai mà chẳng biết.
Tuy nhiên, biết là một chuyện, tổ chức thực hiện ra sao là chuyện khác. Đặc biệt, bày mưu, cài thế hay là chuẩn bị chiến trường như thế nào cho đòn đánh này “có đất dụng võ”, phát huy hiệu quả lại mang tính quyết định còn là chuyện khác nữa.
Trên biển Hoa Đông tranh chấp xảy ra giữa Nhật Bản và Trung Quốc hay trên Biển Đông giữa Trung Quốc với Philipines quanh mấy hòn đảo thuộc quần đảo Trường Sa của Việt Nam mà Philipines tuyên bố chủ quyền trái phép, giới quân sự rất dễ dàng dự báo được quy mô, mức độ cuộc xung đột có thể xảy ra.
Nhưng xung đột quân sự nếu xảy ra trên quần đảo Trường Sa, Hoàng Sa thì do vị trí địa lý của Việt Nam khác với Nhật Bản và Philipines cho nên khó dự đoán được quy mô và mức độ. Tình huống xấu nhất là như Thủ tướng Việt Nam đã cảnh báo tại hội nghị Shangri-La:
“…trên 3/4 khối lượng hàng hóa thương mại toàn cầu được vận chuyển bằng đường biển và 2/3 số đó đi qua Biển Đông. Chỉ cần một hành động thiếu trách nhiệm, gây xung đột sẽ làm gián đoạn dòng hàng hóa khổng lồ này và nhiều nền kinh tế không chỉ trong khu vực mà cả thế giới đều phải gánh chịu hậu quả khôn lường”.
Cho đến giờ phút này, chẳng ai, trừ Trung Quốc, khẳng định không có xung đột quân sự trên Biển Đông tại Trường Sa, Hoàng Sa…Vì thế cho nên nghiên cứu, bàn luận về đòn đánh này chỉ trong phạm vi nhỏ như là “một lát cắt” trong hệ thống phòng thủ biển đảo của Hải quân Việt Nam khi Trường Sa, Hoàng Sa xảy ra xung đột.
Việt Nam chuẩn bị cho đòn đánh sở trường ra sao?
Về Lực lượng: Phục vụ cho lối đánh tập kích này yêu cầu phải tạo ra 3 tầng tấn công gồm: trên không, trên biển và trong lòng biển. Đương nhiên lực lượng đó là tàu ngầm KILO, tàu phóng lôi cánh ngầm, tàu tên lửa Molniya và máy bay chuyên đánh biển SU-22M4.
Tàu ngầm KILO, tàu PL, tàu TL là đúng rồi, nhưng tại sao không phải là SU-30 mà là SU-22M4? Bởi vì máy bay SU-22M4 được trang bị tên lửa diệt hạm Kh-31 hiện đại, chúng có thể bay tốc độ lớn ở độ cao gần sát mặt biển nên rất khó phát hiện nên phù hợp với đòn đánh này.
Với hệ thống thông tin, trinh sát, chỉ thị, quản lý mục tiêu. Chỉ cần biết có một Trung đoàn radar của Hải quân được công khai, đóng trên đỉnh núi Sơn Trà-Đà Nẵng, các phương tiện thông tin, trinh sát điện tử khác kết hợp cùng với các khí tài quan sát, thông tin ở bán đảo Cam Ranh thì có thể nói một khu vực từ Hải Nam (TQ) đến Hoàng Sa, Trường Sa, Việt Nam hoàn toàn xác định chính xác vị trí một con tàu với độ tin cậy cao và chính xác hơn vệ tinh.
Tất nhiên đó không phải là tất cả, ngoài ra còn các vị trí, phương tiện khác…mà không nhất thiết chỉ phục vụ cho đòn đánh này.
Về thế trận: Vị trí xuất phát tấn công quyết định thành bại của đòn tập kích. Nếu như trong lối đánh đặc công, vị trí xuất phát tấn công là phải phía trong hàng rào kẽm gai thì trên biển, vị trí xuất phát tấn công (mà địch không phát hiện được) càng gần với tầm bắn của phương tiện bao nhiêu tốt bấy nhiêu.
Thông thường tàu chiến địch luôn có tầm bắn xa hơn, nếu vị trí xuất phát tấn công quá xa tầm bắn thì thời gian vận động tiếp cận mục tiêu quá dài, địch có đủ thời gian đối phó ngăn chặn, tiêu diệt.
Nhưng muốn có một vị trí xuất phát tấn công thuận lợi, chủ động, thì lực lượng tấn công phải được tổ chức triển khai trong một “vùng biển sạch” có được bởi một thế trận phòng thủ liên hoàn từ các lực lượng như TT-400TP, Bastion-P, Gerpad 3.9, tàu ngầm KILO và các phương tiện chống ngầm…
Chúng ta không đề cập đến “bầu trời sạch” vì khả năng địch khống chế hoàn toàn không phận trên hải phận hay tạo ra được một “vùng cấm bay” là điều không thể, ngoại trừ đối tượng tác chiến của Việt Nam là Mỹ.

Để chuẩn bị cho lối đánh, Việt Nam mua, sắm không thừa một phương tiện trang bị nào mà có thể nói đủ để phòng thủ, chúng bổ sung sở trường sở đoản cho nhau để triệt tiêu các sai số hệ thống, tạo nên một sức mạnh tổng hợp, hoàn chỉnh từ thế trận.
Chẳng hạn như TT-400TP, khi tàu chiến đối phương mang tên lửa diệt hạm bắn xa hàng trăm km, liệu có để cho TT-400TP với tầm bắn xa nhất 15km tiếp cận để tiêu diệt không? Không, vậy thì đóng nhiều làm gì khi mỗi chiếc giá hơn 1 triệu USD?.
Rất may, TT-400TP không phải làm việc đó, nó là tàu tuần tiễu để tiêu diệt, ngăn chặn, các máy bay săn ngầm của địch bảo vệ cho KILO trên tuyến phòng thủ chống ngầm. Với tính năng kỹ chiến thuật của TT-400TP, chỉ cần vài chiếc tuần tiễu trên một khu vực biển nào được chỉ định là KILO Việt Nam yên tâm làm nhiệm vụ mà không sợ máy bay săn ngầm địch “gõ vào đầu”.
Không những thế, các tàu phóng lôi, tên lửa, yên tâm hơn về phòng không khi có nó trong đội hình,TT-400TP chỉ giỏi đối không chứ không phải đối hải.
Như vậy có thể nói, lực lượng, thế trận, trinh sát phát hiện, chỉ thị, quản lý mục tiêu đã có thì vấn đề quan trọng là hiệp đồng tác chiến giữa các lực lượng như thế nào, tổ chức triển khai vị trí xuất phát tấn công ở đâu, lựa chọn mục tiêu nào…đều thuộc vào mưu, kế nhà binh, là cột lõi của đòn đánh.
Bất kỳ ai có một ít kiến thức quân sự đều có thể hình dung được lực lượng trực tiếp thực hiện đòn tập kích là một đội hình bộ ba lý tưởng. Chúng có thể tấn công cùng lúc, từ nhiều hướng hoặc liên tục, dồn dập…trong một địa-quân sự, một thế trận như vậy thì sẽ là một thách thức lớn, khó đối phó cho một quốc gia nào chưa phải là cường quốc biển, chưa có một lực lượng Hải quân tầm xa đúng nghĩa.
Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh khi trả lời Tân Hoa xã đã trích dẫn lời của Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam Phùng Quang Thanh tuyên bố với thế giới trên Diễn đàn Đối thoại Shangri-La hồi năm ngoái rằng, “Việt Nam mua tàu ngầm lớp Kilo về chỉ để bảo vệ vùng biển của Việt Nam, gồm thềm lục địa, vùng đặc quyền kinh tế và lãnh hải của Việt Nam, không có mục đích sử dụng nào khác” và ông nói tiếp, “đó là một điều rất đặc biệt của lực lượng tàu ngầm trên thế giới”.
Vậy thì điều “rất đặc biệt” ấy là gì?
Đón đọc kì tới: Vai trò của tàu ngầm KILO trong đòn đánh sở trường
Lê Ngọc Thống

Thứ Bảy, 22 tháng 6, 2013

AVG Internet Security 2013 – Nhận key bản quyền 1 năm miễn phí

Một cơ hội tốt cho các bạn mà đặc biệt là các bạn "nhẹ túi" .... như mình .... nhưng lại muốn dùng phần mềm diệt virus bản quyền xịn.
Ngoài tính năng cần phải có là bảo vệ máy tính trước các loại virus, rootkit và trojan, AVG Internet Security 2013 được trang bị thêm nhiều công nghệ giúp bảo vệ thông tin cá nhân khi sử dụng mạng Internet, quét tập tin trước khi tải về hoặc khi chia sẻ qua các chương trình chat, bảo vệ PC trước các trang web và đường link lừa đảo trước khi bạn click vào chúng và công nghệ giúp tăng tốc độ internet cũng như xem phim trên Youtube.
Bạn sẽ có 1 năm bản quyền miễn phí, cách nhận key bản quyền cực kỳ đơn giản : chỉ cần tải về file cài đặt và cài là xong. Key bản quyền được nhúng sẵn trong file cài đặt.
Có nhiều tính năng của AVG được tích hợp trong thanh toolbar của nó, tùy trong quá trình cài bạn có chọn cài đặt thanh toolbar hay không mà thôi.
Địa chỉ tải file cài đặt, dung lượng 137MB :
Tải bản 32bit tại đây.
Tải bản 64bit tại đây.
Chúc các bạn vui vẻ!
By admin
Lên đầu trang
Vào giữa trang
Xuống cuối trang