Hành trình đi dọc biên cương của mình, khi ghé qua những Nghĩa trang Liệt sĩ (NTLS) nằm ở các huyện thị giáp biên buồn tênh, xơ xác và lạnh ngắt khói hương, hay gặp những tên con gái mềm mại trên nền bia đá sắc nét chữ căm thù.
Tất cả các chị đều rất trẻ và đều hy sinh khi đánh trả quân Trung Quốc xâm lược giai đoạn 1979-1989, trên cả dãy dài biên giới phía Bắc từ Quảng Ninh, Lạng Sơn, Cao Bằng, Lào Cai, Hà Giang, Lai Châu.
Những ngày này của 34 năm trước (1979), tiếng súng vẫn rền vang suốt dặm dài biên giới.
Tiếng súng – pháo – bộc phá điên dại của bộ binh, xe tăng, pháo binh Trung Quốc tấn công các điểm chốt quân ta, hòng thọc sâu vào trong nội địa, phá hủy cầu cống – nhà máy – phố thị – làng mạc – bệnh viện – điểm dân cư.
Tiếng súng, lựu đạn của những tổ, nhóm bộ đội, dân quân, tự vệ – du kích đánh trả quân xâm lược, ở khắp các triền núi, góc rừng, khe sâu… và rất nhiều người đã ngã xuống, dưới làn đạn quân xâm lược…
Trong số những người ngã xuống trong khi bảo vệ quê hương, đất đai Tổ quốc đó, có rất nhiều gương mặt nữ.
Họ là những nữ Tự vệ Lâm trường, dân quân thôn bản và bộ đội địa phương, đã bắn đến viên đạn cuối cùng, ném đến quả lựu đạn cuối cùng ngăn bước dòng lính Trung Quốc xâm lược đen đặc, bất ngờ tràn sang từ bên kia biên giới, buổi sáng ngày 17/2/1979 và họ ngã xuống bởi đạn thù, ngay trong ngày 17/2/1979.
Họ ngã xuống và 34 năm qua, vẫn siết tay nhau nằm im lặng trong đội hình những người ngã xuống trong cuộc chiến đấu bảo vệ Biên giới phía Bắc.
Xin kính cẩn cúi đầu, trước vong linh các chị, trong những ngày này và mình hứa:
Những chuyến đi biên giới, mình sẽ tìm đến với các chị và đồng đội, để lưu giữ lại tên tuổi oanh hùng các chị, cho bạn bè mình - con cháu mình không được phép quên...
Tất cả các chị đều rất trẻ và đều hy sinh khi đánh trả quân Trung Quốc xâm lược giai đoạn 1979-1989, trên cả dãy dài biên giới phía Bắc từ Quảng Ninh, Lạng Sơn, Cao Bằng, Lào Cai, Hà Giang, Lai Châu.
Những ngày này của 34 năm trước (1979), tiếng súng vẫn rền vang suốt dặm dài biên giới.
Tiếng súng – pháo – bộc phá điên dại của bộ binh, xe tăng, pháo binh Trung Quốc tấn công các điểm chốt quân ta, hòng thọc sâu vào trong nội địa, phá hủy cầu cống – nhà máy – phố thị – làng mạc – bệnh viện – điểm dân cư.
Tiếng súng, lựu đạn của những tổ, nhóm bộ đội, dân quân, tự vệ – du kích đánh trả quân xâm lược, ở khắp các triền núi, góc rừng, khe sâu… và rất nhiều người đã ngã xuống, dưới làn đạn quân xâm lược…
Trong số những người ngã xuống trong khi bảo vệ quê hương, đất đai Tổ quốc đó, có rất nhiều gương mặt nữ.
Họ là những nữ Tự vệ Lâm trường, dân quân thôn bản và bộ đội địa phương, đã bắn đến viên đạn cuối cùng, ném đến quả lựu đạn cuối cùng ngăn bước dòng lính Trung Quốc xâm lược đen đặc, bất ngờ tràn sang từ bên kia biên giới, buổi sáng ngày 17/2/1979 và họ ngã xuống bởi đạn thù, ngay trong ngày 17/2/1979.
Họ ngã xuống và 34 năm qua, vẫn siết tay nhau nằm im lặng trong đội hình những người ngã xuống trong cuộc chiến đấu bảo vệ Biên giới phía Bắc.
Xin kính cẩn cúi đầu, trước vong linh các chị, trong những ngày này và mình hứa:
Những chuyến đi biên giới, mình sẽ tìm đến với các chị và đồng đội, để lưu giữ lại tên tuổi oanh hùng các chị, cho bạn bè mình - con cháu mình không được phép quên...
Nguồn Blog Maithanhhai
0 nhận xét:
Đăng nhận xét
Xin mời bạn cho một nhận xét để động viên người viết.
(Nhận xét của bạn sẽ được kiểm duyệt trước khi đăng)